Thầy nhìn tôi và Mai vì chưng một ánh nhìn...bất thông thường. Điều phi lý tê liệt thực hiện tôi giật thột hoảng hốt: "Thôi chết! Không biết tôi đã làm những gì sai nhằm lúc này thầy phẫn nộ bản thân ko nhỉ?"
***
Bạn đang xem: tam long cua nguoi thay
Mới fake cung cấp, tôi còn thật nhiều điều ngạc nhiên. Nào nên thích nghi với chúng ta mới nhất, những thầy cô nhưng mà tôi ko đợt nào là họp mặt. Nào nên chịu thương chịu khó học hành nhằm "ghi điểm" nhập đôi mắt đồng chí và thầy gia sư...
Vì mới chỉ là tân học viên của ngôi trường, nên tôi thông thường được những anh chị lớp bên trên "mách" mang lại nghe đầy đủ loại chuyện. Nghe rằng, ngôi trường tôi mang trong mình một giáo viên nghiêm khắc tương khắc lắm! Hễ đem học viên nào là nhập lớp sau thầy, thì thầy tiếp tục trị ko mang lại nhập lớp, rồi ghi nhập tuột đầu bài xích là học viên tê liệt quăng quật tiết. Thầy dạy dỗ toán, nên cá tính cũng ráo mát, cứng nhắc... Thêm nữa, thầy rất rất hoặc quát mắng mắng học tập trò, nhất là...những học tập trò nam! Hic.
Thật là trùng khớp, khi giáo viên dạy dỗ toán của lớp tôi lại là...thầy Hải - người nhưng mà tôi từng nghe những anh chị lớp bên trên kể nhiều. Hình như "những điều nghe thấy..." đều phải sở hữu phần chính, vì như thế những khi rét phẫn nộ, thầy đem tiếng nói như thét đi ra lửa, thực hiện đứa nào là lớp tôi mong muốn...đứng cả tim. Riêng tôi, cứ hễ nhận ra thầy thì toàn thân thiện lại lóng ngóng như gà giắt tóc...
***
Thế là thầy Hải vẫn dạy dỗ lớp tôi được một mon rồi. Cách giảng bài xích của thầy rất dễ hình dung nên cả lớp Shop chúng tôi thu nhận khá đơn giản. Hình như, học tập với thầy, Shop chúng tôi cũng học tập chất lượng tốt lên nhiều dựa vào cái tính...e thầy! Tuy nhiên, tiết học tập nào là của thầy cũng khiến cho tụi "sau quỷ, ma" lớp tôi chẳng "cựa quậy" được gì cả. Bầu không gian khi nào thì cũng căng thẳng mệt mỏi, triệu tập cao chừng. Nếu lơ là 1 trong chút cũng...toi!
Thầy Hải đem cơ hội căn vặn bài xích rất rất "khủng". Thỉnh phảng phất, đang được ghi chép bài xích giảng lên bảng, thầy ngay tắp lự trở lại "tung liên trả cước" (các thắc mắc ý mà) xuống cả lớp. Tên nào là lớ ngớ ko vấn đáp được thì...bị "đội sổ" và "ăn trứng" như chơi!
Hôm tê liệt, lớp tôi được phân công phu động trên tầng nhì. Công việc khá nhẹ dịu, chỉ việc thu vén trong những chống học tập, hiên chạy dài và lan can mang lại thật sạch sẽ là được. Sau khi cả lớp vẫn làm việc đoạn, tôi và Mai ở lại đựng sọt rác rưởi và thanh hao nhập lớp học tập của tôi.
Lúc về, Shop chúng tôi phát hiện thầy Hải. Trông thầy dường như mệt rũ rời. Thầy bị tức chăng? Chắc vậy! Thầy nhìn tôi và Mai vì chưng một ánh nhìn...bất thông thường. Điều phi lý tê liệt thực hiện tôi giật thột hoảng hốt: "Thôi chết! Không biết tôi đã làm những gì sai nhằm lúc này thầy phẫn nộ bản thân ko nhỉ?" Hình như Mai cũng đều có công cộng nỗi sợ hãi e y chang tôi. Chúng tôi nằm trong bắt chặt tay và chuồn vào nhau. Phía đối lập, thầy Hải đang được...nhìn Shop chúng tôi với vẻ mặt mũi khi thì khó chịu, rét mướt lùng, khi thì trìu mến.
Rồi, một giờ ho của thầy khiến cho cả nhì đứa rung rinh thót tim, tay chân lập cập lẩy bẩy. Cái Mai bắt tay tôi rất rất chặt, tuy nhiên tôi lại ko cảm nhận thấy nhức 1 chút nào, vì chưng tâm trí tôi hiện giờ đang bị nỗi e hãi "chiếm đóng" không còn rồi. Chốc chốc, tôi lại liếc mắt nhìn thầy Hải, rồi lại hòn đảo đôi mắt xung xung quanh coi đem ai ko, nhằm còn cầu cứu vớt khi "lâm nguy". Chúng tôi càng ngày càng tiến bộ lại ngay sát chổ thầy.
Đúng khi ấy, thầy cũng liếc mắt nhìn trực tiếp nhập tôi. Tôi hốt hoảng thu ánh nhìn của tôi lại, người teo rúm. Chưa khi nào tôi đem cảm xúc e hãi quyết liệt khi bắt gặp thầy gia sư của tôi như thời điểm hiện tại. Vì nhỡ đâu, thầy phẫn nộ tôi chuyện gì nhưng mà "để bụng" cho tới giờ thì... Và rồi, một điều thực hiện tôi lo sợ không chỉ có thế là...đùng một cái thầy tiến bộ lại điểm tôi. Thầy có một ngón tay vào trực tiếp mặt mũi tôi và quát mắng lên vì chưng giọng khàn khàn:
- Tôi sẽ không còn khi nào buông tha lỗi mang lại em đâu! Từ ni em chớ gọi tôi là thầy nữa!
Xong, thầy lại tảo lịch sự cái Mai và bịa bàn tay rắn Chắn chắn của thầy lên vai nó. Giọng thầy trở thành êm ấm và thánh thiện cho tới lạ:
- Thiên, em hãy nỗ lực học hành chuồn nhé! Em chớ nghịch ngợm với những chúng ta hiếm hoi tê liệt nữa!
Xem thêm: kỳ thi THPTQG 2019
Cả tôi và Mai đứng sững, rồi cúi đầu xin chào thầy và chạy một mạch xuống tầng một. Ôi trời! Không biết thầy đang được rỉ tai với Shop chúng tôi, Hoặc là với cái cậu thương hiệu là Thiên gì gì tê liệt nữa. Xuống cho tới Sảnh ngôi trường, Shop chúng tôi vừa được thở phào thoải mái. Tôi khẽ ngước đôi mắt lên tầng nhì nhìn thầy Hải. Thầy vẫn đứng trầm tư bên trên tê liệt. Thầy đang được nghĩ về gì nhưng mà lặng người đi ra vậy? Nhìn ánh nhìn của thầy, tôi rất có thể đoán đi ra là...trong thâm tâm thầy đang xuất hiện một nỗi phiền domain authority diết. Và tự nhiên, tôi lại...cảm nhận thấy thương thầy quá!
Cái Mai kéo tay tôi và bảo:
- Chúng tớ về thôi!
- Không, tớ tiếp tục ở lại và mò mẫm hiểu coi thầy Hải đang được buồn vì như thế chuyện gì!
- Vậy thì...tớ tiếp tục ở lại nằm trong cậu! Tớ ko thể nhằm cậu ở lại phía trên 1 mình được!
Gần một giờ đồng hồ đeo tay sau, tôi nằm trong Mai lên lại tầng nhì và chat chit với thầy Hải. Tôi nhẹ dịu bước cho tới ngay sát và căn vặn thầy:
- Thầy ơi, thầy đang xuất hiện tâm sự gì nên ko ạ?
Thầy nhìn Shop chúng tôi rồi lặng yên ổn, chầm chậm chạp kể:
- Trước phía trên, mang trong mình một cậu học viên nhưng mà thầy rất rất quý, thương hiệu là Nguyễn Duy Thiên. Nếu còn tới trường, thì trong năm này em ấy cũng lên lớp 10 rồi. Nhưng, vì như thế mãi nghịch ngợm với những chúng ta học viên hiếm hoi nhập ngôi trường, nhưng mà Thiên vẫn sao nhãng việc học tập. Từ một học viên tốt nhất có thể khối, ngoan ngoãn ngoãn, Thiên dần dần tuột dốc và trở nên một học viên hỏng hỏng. Giữa năm học tập lớp 9, Thiên vẫn quăng quật học tập. Hôm rồi, Thiên nằm trong đám chúng ta hiếm hoi của tôi trở lại ngôi trường tổ chức triển khai tấn công nhau. Khi thầy phát hiện và tóm lấy được tay Thiên, thì em ấy vẫn xấc xược với thầy. Thầy tuyệt vọng và buông tay mang lại Thiên chuồn. Cứ tưởng cậu tớ tiếp tục ăn năn lỗi, tuy nhiên...
- Nhưng rồi sao ạ? - Mai hồi vỏ hộp.
- Nhưng Thiên lại nhặt lấy một viên gạch men nhỏ và ném nhập thầy. May nhưng mà thầy rời được! Từ tê liệt, nhập kí ức thầy đem nhì em học viên thương hiệu Thiên. Một em siêng ngoan ngoãn, hiền lành lành lặn. Còn một em lại hỏng hỏng. - Giọng thầy Hải nghẹn lại. Mỗi khi lưu giữ cho tới Thiên, lòng thầy lại trĩu nặng và bị stress nên thỉnh thoảng lầm tưởng là...bản thân đang được rỉ tai với cậu học tập trò năm nào là.
Xem thêm: Soạn bài "Truyện Kiều" (Nguyễn Du) Môn Ngữ văn Lớp 10
Hóa đi ra, phía trên đó là lí vì thế khiến cho thầy Hải buồn và cũng dễ nắm bắt vì sao thầy lại trở thành nghiêm khắc tương khắc rộng lớn với những học viên phái nam vì vậy. Cạnh ngoài vẻ rắn rỏi của thầy là 1 trong tấm lòng chiều chuộng học viên vô nằm trong thâm thúy.
Ngước nhìn ánh nhìn trìu mến của thầy, từng nỗi e nhập tôi đều tan đổi mới tự động khi nào là. Thầy vẫn thay cho thay đổi nhập ý nghĩ về của tôi, hoặc là tôi vẫn thay cho thay đổi rồi chăng? Không nên vậy đâu. Có một điều ko khi nào thay cho thay đổi, này là tấm lòng chiều chuộng của thầy so với học tập trò, nhưng mà, nhập khoảng thời gian rất ngắn này, Shop chúng tôi mới nhất nhìn thấy.
Dương Thị Phương
Bình luận